Tuổi thơ của trẻ em vùng cao là những ngày cùng nhau thả mình trên bãi cỏ mướt xanh và nô đùa bên dòng suối mát. Mỗi ngày, các em được tự do khám phá thiên nhiên và tận hưởng vẻ đẹp của đại ngàn xanh thẳm. Đó chính là hạnh phúc đến từ những điều nhỏ bé xung quanh.
Dù cuộc sống còn nhiều thử thách, các bạn nhỏ vẫn hạnh phúc với những điều bình dị xung quanh như bữa cơm thêm ít cá hay tấm chăn, chiếc áo ấm mỗi đợt rét về. Trong đó, đặc biệt nhất đối với các em có lẽ là được đến trường làm bạn với con chữ. Mỗi ngày đi học, các em nắm tay nhau băng qua các dốc đá cheo leo. Chiều về, các em lại nghĩ ra đủ trò đùa nghịch ngợm bên nương rẫy, ruộng đồng. Quấn quýt bên nhau từ những ngày còn thơ bé, các em yêu thương và đồng hành cùng nhau trong suốt hành trình lớn khôn.
Với những vật liệu sẵn có từ núi rừng, các bạn nhỏ luôn biết cách sáng tạo nên những món đồ chơi thú vị.
Đầu tiên phải kể đến con cù gỗ vì đánh cù là một trong những trò chơi phổ biến đối với trẻ em vùng cao. Thông thường, các em sẽ lên rừng đốn cây rồi dùng một phần làm củi để nhóm bếp nấu ăn, phần còn lại dùng để đẽo, tiện thành con cù.
Bên cạnh con cù, xe cút kít cũng là món đồ chơi được các em yêu thích. Với địa hình đồi dốc, trượt xe gỗ là “món khoái khẩu” của các bạn nhỏ nơi đây. Các em tự sáng chế những chiếc xe cút kít từ vài phiến gỗ thừa với đôi ba vòng bi hỏng xin từ các hàng sửa xe.
Đặc biệt không thể thiếu, một những món đồ chơi huyền thoại của trẻ em vùng cao chính là những quả cầu lông gà. Chỉ cần cắt gọt ống tre với kích thước phù hợp, sau đó quấn chặt lông gà bên trong ruột ống, vậy là bọn trẻ đã thành công tạo ra món đồ chơi yêu thích cho mình.
Tuổi thơ của trẻ em vùng cao tuy giản đơn nhưng luôn đủ đầy niềm vui và hạnh phúc. Giữa tiết trời se lạnh cuối xuân, nụ cười của các em như những tia nắng sưởi ấm cả núi đồi. Câu chuyện của các em nhắc nhở chúng ta hãy trân trọng những điều bình dị xung quanh vì biết đâu được đó lại là những hạnh phúc quý giá mà ta vô tình bỏ lỡ.